Đâu có tình yêu thương ở đấy có Đức Chúa Trời.
Đâu có lòng từ bi là đấy có ân sủng Người.
Đâu có tình bác ái thì Chúa chúc lành không ngơi.
Đâu ý hợp tâm đầu ở đấy chứa chan nguồn vui.
Trong tôi, mỗi khi nghe lại bài Thánh ca này, lòng tôi lại nhớ đến một Ngươì: Cha Daminh Nguyễn Ngọc Long, cựu LM Linh hướng Ngươì Việt cuả 2 Giáo Phận Köln và Achen thuộc tiểu bang NRW vùng Tây Nam Đức. Vì Ngaì hay cất cao bài hát này thay kinh Lạy Cha trong những lần họp mặt, trà đàm và trước bưã ăn trong Trại Hè. Vâng trại hè vì Ngài là một vị LM duy nhất ở Đức hằng năm thường khăn gói quả mướp, theo chân có mặt trong các Trại hè Thiếu nhi trong giáo phận, và vì ngài đặt việc Mục vụ cho Thanh Thiếu Niên lên hàng đầu (và Ngài có lẽ là một huynh trưởng thiếu nhi dấu nghề).
Tháng 7 năm 2002 Cha về chính thức nhận việc Mục vụ cho cộng đồng Ngưòi Việt Nam trong Điạ Phận Köln, nối gót Cha Cố LM Philipp Lê Đạo Luận. Tháng 10, trong dịp Thánh Lễ tại Wuppertal, Ngài tìm đến tôi và thân thiện hỏi nhỏ:
- Tôi nghe nói năm tới anh và các ACE huynh trưởng trong Wuppertal tính tổ chức Trại Hè Thiếu Nhi cho các em trong Wuppertal?
- Vâng chúng con dự định như vậy. Tôi trả lời Ngài.
- Anh có thể cắm thêm ít lều nưã cho các em chung trong Điạ Phận Köln được không?
Tôi ngần ngại trả lời:
- Thưa Cha, cái này hơi khó, vì con đâu quen biết ai nhiều, hơn nưã HT chúng con chỉ có vài ngươì.
- Anh đừng lo, tôi sẽ không để các anh đứng ngoài mưa gió đâu, và vụ thiếu HT để tôi lo. Ngài nhấn mạnh.
Ngài lo ra sao tôi không rõ, nhưng bắt đầu dần dần có những cựu Huynh Trưởng TNTT, Hướng Đạo liên lạc vơí tôi và hứa cùng chung tay tổ chức một Trại hè cho các em thiếu nhi trong Giáo Phận Köln Achen đặt tên là Hy Vọng. Email qua lại vơí nhau, ĐT gọi nhau đều đặn, trong cuộc họp ngày thứ Sáu Tuần thánh dịp lễ Phục sinh năm 2003 chúng tôi làm quen vơí nhau, và quyết định: Trại Hy vọng sẽ đươc tổ chức vào dịp Lễ Thăng Thiên (Chuá lên trời.)
Ngày khai mạc, huynh trưởng chúng tôi nhìn đám trẻ mà ngao ngán. Vâng ngán là đúng rôì: Eo ơi, gần 90 đưá trẻ từ 6-16 tuổi này, chắc chưa em nào đã rơì xa cha mẹ 2 ngaỳ đâu, noí chi tơí việc cắm trại ngoài trơì 4 ngày.
Khai mạc, chia đội, tập phương pháp hàng đội và cuối cùng sinh hoạt tâm sự vơí nhau, chúng tôi mơí vỡ lẽ ra: Mama Mia, không có một đưá trẻ nào tình nguyện đi trại này cả! Tất cả đều BỊ cha mẹ bắt đi. Ừ coi như vạn sự khơỉ đầu nan, các HT đều cố gắng đừng cho đưá nào đòi về nhà. Theo từng lưá tuổi các em được phân chia theo 2 Ngành:
- Ấu nhi từ 6-9 tuổi do Cô Nguyễn Thị Kim Hoa, cộng đoàn Düsseldorf đảm trách.
- Ngành Thiếu từ 9-16 Tuổi do anh Hồ Đình Thuận Krefeld, Vũ Đức Hùng (Neuss) và các HT trẻ khác phụ trách.
Giáo lý, Mục vụ có anh Đàm Mạnh Anh Düsseldorf lo. Ban Ẩm thực do anh chị Trần Tấn Việt, Trần Quảng Nam thuộc Wuppertal đảm trách.
Ngày đầu sinh hoạt theo chương trình, vui nhộn mệt nhọc, ăn ngon, cả trại đi ngủ sớm (10 giờ đã vào lều). Huynh trưởng cũng cố họp xong là ai nấy lo tìm chỗ đặt lưng xuống. Một ngày khai mạc mệt nhọc vui nhộn đã qua, ráng ngủ một tí cho lại sức. Giưã đêm, đang mơ mơ màng màng, có tiếng sấm chớp đì đùng nổi lên và một cơn mưa nặng thật nặng xối xuống, vì nước thoát không kịp, bắt đầu chảy mạnh. Chỗ những lều cuả thiếu nhi nằm trên cao nên không sao cả. Xui xẻo cho các bậc nhi đồng, lều cuả các em gần lều bếp, ngay chỗ trũng và ôi thôi, các em nằm trên giòng suối. Trong tiếng sớm chớp hãi hùng rất gần. Nước mưa chảy aò aò dươí lưng, lều ướt, hành lý ướt, các em bắt đầu gào to khóc:
- Hu hu, má ơi ba ơi cho con về nhà.
Một đưá khóc, cả bọn khóc theo, 28 caí miệng rống lên trong cơn sấm chớp, như phụ hoạ vào bản nhạc đầy lo âu sợ hãi này. Huynh trưởng bắt đầu bối rối, lúng túng, ai đó quyết định thật lẹ: Phải khiêng chúng lên cái khán đài , vì nơi đó có mái hiên nhỏ và khô ráo.
Huynh trưởng nam nữ và các em thiếu nhi lớn, mỗi ngươì trùm vào đầu một cái bao rác che mưa và khiêng các em cùng hành lý lên khán đài. Và rồi ấu nhi cũng yên bề nơi khô ráo, sấm chớp vẫn còn đó, nỗi sợ hãi vơi đi, các nhi đồng bắt đầu ngủ, có ai đó hỏi: - Cha Long đâu?
Cha Long? Giờ chúng tôi mơí thấy: Ngài đang quì giưã lều bếp, trong cơn mưa sấm chớp ngợp tràn, Ngài lần tràng hạt cầu xin Thiên Chuá ban mọi an lành cho trại. Trong lòng Ngài đêm đó chắc ngổn ngang nhiều buồn phiền, lo âu, và Ngài đã dâng mọi điều đó trong tay Thiên Chuá quan phòng.
Sáng hôm sau, trại sinh hoạt trở lại bình thường. Sau bưã sáng lúc tập họp tất cả đều cươì noí huyên thuyên (tưởng như không có cơn thiên tai đêm qua, và đất còn ướt lắm). Tôi ra hiệu im lặng và hoỉ to:
- Sao đi trại có vui không?
- Vui…! 89 cái miệng đều gào to lên.
- Có ai đòi về nhà không?
Chúng ngó qua ngó lại và đồng thanh hô to: KHÔNG…!
Tôi nhìn qua đám ấu nhi nghiêm nghị hỏi:
- Tối hôm qua em nào khóc đòi về nhà ? Nêú muốn, dơ tay lên các anh chị huynh trưởng sẽ chở các em về nhà ngay bây giờ!!!
Chúng ngó qua ngó lại khua tay chân, đỗ lỗi cho nhau. Như vậy là huề và không có đưá nào đòi về nhà cả ?
Chương trình sinh hoạt trại tiếp tục, chúng tôi nhìn nhau vui vẻ. Cha Long tươi cươì hú hồn và hãi hùng:
- Nhưng chúng ta thành công rồi!!
- Thành công? Sao vậy Cha? Có ai đó hỏi.
- Vì không đưá nào chiụ về nhà là được rồi.
Không đưá nào chịu về nhà cả, nhưng buổi chiều hôm đó còn có 3 em ấu nhi mơí xin vào cắm trại, vì đi theo cha mẹ lên đây, thấy vui nhộn và đông bạn bè cùng lứa quá, chúng „BÈN“ đòi ở lại. Lại thêm một gánh nặng đè lên đôi vai nho nhỏ cuả cô Hoa.
Trại Hy Vọng 1 đã thành công mỹ mãn, Cha đã đặt bước đầu cầu cho việc Sinh hoạt Thiếu nhi vào một bến đầy chông gai hiểm trở. Sau trại, Ngaì cùng tôi đi kiếm đất trại mơí, 2 cha con lại cứ khăn goí quả mướp hằng năm đi thăm các đất trại, theo tiêu chuẩn cuả Cha đưa ra:
- Rẻ
- Rộng rãi, đủ tiện nghi.
- Riêng một mình (không có một nhóm trẻ nào chung đụng hết)
- Rất gần Düsseldorf.
Tiêu chuẩn 4R này cũng giống như là anh nào đó cầm 15 US-Dollars vào tiệm ăn, ít tiền nhưng đòi ăn miếng bí tết bò thật ngon!!! Và rôì Chuá thương, chúng tôi lúc nào cũng tìm được chỗ đủ theo tiêu chuẩ 4R cuả cha đưa ra.
Thoáng cái đã đúng 20 năm, đoạn đường đầy gian nan vất vả nhờ nhiệt tâm cuả cha cho thanh thiếu niên, các em thiếu nhi trong giáo phận đều đặn hằng năm đêù có những trại hè (Ngoại trừ các năm 2020, 2021 và 2022 vì Covid 19) thật vui nhộn và hữu ích.
Lúc này nét mệt mỏi đã bắt đầu hiện trên các khuôn mặt cuả các huynh trưởng. Tất cả đều bắt đầu già và lẩm cẩm: Năm 2016 từ trại về đến nhà tôi nhân được ĐT: trên đường từ trại về, cha Long đụng xe, vì giản dị mệt quá nên gây tai nạn.
- Tôi thấy hình như xe trước nó vẫn chạy châm chậm, tơí khi nghe cái rầm mơí biết rằng đèn đang đỏ. Vì tôi bị hoa mắt nên mới đụng. Ngài nói với tôi như vậy.
Năm 2018 lúc chở vật dụng từ trại Về, anh Chuân (một huynh trưởng) cũng từ xe vận tải ỦI một góc máng xối cuả một căn nhà. Cũng may 2 lần đụng xe đều nhẹ cả, vật chất sơ sài, nhưng để cho cha và chúng tôi biết rằng, mình bắt đầu yếu và kém, và tốt nhất, sau trại không nên lái xe nưã.
Năm 2019 tôi xin nghỉ, tôi „đào ngũ“, bỏ trại, Cha Long noí: "Anh hết PIN rồi, cứ nghỉ thôi!". Cô Nguyễn Thị Kim Hoa một mình thân gái cùng các huynh trưởng trẻ điều hành trại tiếp, trước sau dịch Corona, năm 2023 lại tổ chức tiếp.
Trong những ưu tư phiền muộn, muôn vàn khó khăn, buồn vui lẫn lộn Cha đã đồng hành cùng chúng tôi trong suốt 20 năm qua, và như vậy Ngài đã không để chúng tôi đứng ngoài mưa gió. Chỉ những ngươì trong cuộc mơí thấu hiểu rõ lòng Ngài. Ngài là một Mục tử, một Huynh trưởng lão thành, là một Nhà Nông đã phải gieo những hạt giống tôt tươi vào những mảnh đất khô cằn (là xã hội bên nước Đức), những hạt giống này đã vượt lên qua sỏi đá gai góc và ít nhiều cũng đã nảy mầm và đơm hoa kết quả. Những em ấu nhi nho nhỏ trong cơn mưa hãi hùng năm 2003 xưa kia giờ đã truởng thành, có em nối tiếp các huynh trưởng, lãnh nhận điều hành trại hè sau khi đã qua các khoá huấn luyện. Có những cặp đi cắm trại chung bao năm, hiểu và yêu nhau, nên duyên chồng vợ, đã xây dựng mái ấm gia đình theo truyền thống cuả ngươì Công Giáo. Hằng trăm đưá trẻ khác khi xưa, giờ đã có GĐ riêng, hay ở nơi xa xa, chắc chắn, hằng năm đến dip hè, sẽ cũng bồi hồi nhớ lại những ngày sinh hoạt vui tươi đầy tình thân hũu trong các trại hè hằng năm tại Giáo Đoàn Đức Mẹ La Vang Köln - Aachen, tiểu bang NRW. Bao nhiêu phụ huynh các em, nếu có dip gặp huynh trưởng chúng tôi đều vui vẻ,kể lại về những thay đổi trong cung cách sống đạo cùng những thói quen tốt chúng đã tìm thấy và học từ trong trại.
Như vậy tuy hú hồn nhưng thành công phải không Cha? Giờ này Cha Long đã 70 Tuổi và Ngài bắt đầu về hưu. Trong những phút giây từ biệt này chúng con xin kính mơì Cha cùng đứng vào vòng sinh hoạt, tay phải đặt chéo lên tay trái, nắm tay ngươì bên cạnh và cùng hát baì NGÀY DẦN TIÊU TAN. Thiếu nhi Thánh thể khi giã biệt thường hát bài Ngày Dần Tiêu Tan:
Ngày dần tiêu tan, đứng vòng quanh đây,
cùng nắm tay ta nhắc nhau lơì.
Đường đơì tuy xa cố bền tâm lo,
Mục đích chung giúp ích cho đơì.
Rồi ngày mai mình nhớ phút giây này
Đồng hưá vơí nhau rằng mãi tiến luôn.
Bền chặt tình thương cùng nguyền hứá vơí nhau rằng
Ta chớ quên Tận Hiến cho đơì.
Kính chúc Cha hưởng cuộc đời hưu trí sức khoẻ dồi dào cùng mọi an lành trong tay Chuá và Mẹ Maria. Xin Cha cầu nguyện nhiều cho cô Nguyễn Thị Kim Hoa và những huynh trưởng trẻ đang điều hành các trại hè thiếu nhi trong giáo phận Köln-Aachen.
Nhớ ngày Linh Mục Da Minh Nguyễn Ngọc Long về hưu.
Germany 01.10.2023.
TM Ban Huynh Trưởng Trại Hè Thiếu Nhi
B.H.Tuấn