Họ đã làm chứng cho Chúa Kitô Phục Sinh qua những việc bác ái, giúp đỡ cho người túng cực thiếu thốn và cho những người lâm vào cảnh bất hạnh:
"Khi nạn đói xảy ra dưới thời hoàng đế Cơ-lau-đi-ô. Các môn đệ mới quyết định là mỗi người tuỳ theo khả năng, sẽ gửi quà giúp đỡ anh em ở miền Giu-đê. Và họ đã làm việc ấy: gửi đến cho hàng kỳ mục qua tay ông Ba-na-ba và ông Sao-lô” (Cv 11:28-30)"
Họ đã làm chứng cho Chúa Kitô Phục Sinh qua việc tha thứ cho những kẻ ngược đãi & bách hại họ:
"Họ ném đá ông Tê-pha-nô, đang lúc ông ... quỳ gối xuống, kêu lớn tiếng: ‘Lạy Chúa, xin đừng chấp họ tội này.’ Nói thế rồi, ông an nghỉ” (Cv 7:59-60)
“Bị nguyền rủa, chúng tôi chúc lành; bị bắt bớ, chúng tôi cam chịu; bị vu khống, chúng tôi đem lời an ủi” (1 Cr 4:12).
Họ đã làm chứng cho Chúa Kitô Phục Sinh bằng cách vui vẻ chấp nhận hy sinh, chịu sỉ nhục và chịu bách hại vì danh Ngài:
“Họ cho gọi các Tông Đồ lại mà đánh đòn và cấm các ông không được nói đến danh Đức Giê-su, rồi thả các ông ra. Các Tông Đồ ra khỏi Thượng Hội Đồng, lòng hân hoan bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giê-su” (Cv 5:40-41).
“Năm lần tôi bị người Do-thái đánh bốn mươi roi bớt một; ba lần bị đánh đòn; một lần bị ném đá; ba lần bị đắm tàu; một đêm một ngày lênh đênh giữa biển khơi! ... Tôi còn phải vất vả mệt nhọc, thường phải thức đêm, bị đói khát, nhịn ăn nhịn uống và chịu rét mướt trần truồng” (2 Cr 11:24-27).
Ω
Ăn chay không thôi chưa đủ mà còn phải nghĩ chay, nói chay, nghe chay, xem chay…nghĩa là chay tịnh với cả con người : cả linh hồn và xác.