120. Ðức Mẹ là Mẹ Thiên Chúa không trong ý nghĩa một thụ tạo đã sinh ra một Tạo Hóa, nhưng là trong ý nghĩa một Thiên Chúa đã xuống làm người nhờ có Mẹ cộng tác.

119. Trong thư gửi giáo đoàn Epheso, Thánh Phaolo khuyên nhủ: Vợ hãy phục tùng chồng, chồng hãy thương yêu vợ (xx 5,21-33). Khi vẫn yêu nhau “ trăm phần trăm”, phục tùng là thống trị. Khi yêu chỉ còn “ vài ba phân”, phục tùng là tôi mọi. Tình yêu làm nên ý nghĩa và biến đổi ý nghĩa. Khi hai người cưới nhau, số vốn tình yêu là cả “trăm phần trăm”, biết sinh lời, hôn nhân là địa đàng, để cho lỗ lã, hôn nhân là địa ngục.

118. Một gia đình hạnh phúc gồm có một vợ, một chồng và một đàn con là hình ảnh diễn tả hoàn hảo về một Chúa Ba Ngôi.

117. Ông chân ga, bà chân thắng.

116. Khi còn sống trong gia đình, người con cảm thấy gia đình qúa chật vật và nóng bức. Nhưng khi đã sống ngoài gia đình, người con lại cảm thấy thế giới bên ngoài qúa mênh mông và lạnh lùng.

115. Ðứa con là nỗi khổ của cha mẹ khi mới chào đời, là niềm vui khi còn thơ bé, là mối lo khi mới dậy thì, là mất mát khi đã trưởng thành.

114. Ðang ở trong một căn phòng sáng trưng, bỗng dưng bị cúp điện. Tất cả đều tối mù đến độ ta không thể nhận diện đưọoc những vật chung quanh ta, ngay cả nhận diện chính ta. Nhưng một lát sau, khi con mắt đã thích nghi được với môi trường tăm tối ấy, ta lại bắt đầu thấy lò mờ những vật chung quanh và có thể đi lại được. Tâm hồn cũng có khả năng thích nghi đó. Những đau khổ dồn dập sẽ làm ta choáng váng không hiểu nổi, nhưng lần hồi với con mắt Ðức tin ta lại thấy dần dần những việc chung quanh, những liên đới, những ý nghĩa trong đau khổ. Lúc đó, ta lại có đủ can đảm tiếp tục con đường đang đi. Trong đau khổ, cứ im lặng và kiên nhẫn chịu đựng cho đến khi con mắt Ðức tin thấy lại lần hồi con đường trong bóng tối dây đặc và khủng khiếp đó.

113. ảnh để người ta nhận ra tình yêu nhiệm mầu của Thiên Chúa. Nhưng khi mất mẹ, vì qúa đau khổ và hoang mang, người ta có thể sinh nghi ngờ và phản bội lại tình yêu Thiên Chúa.

112. Sống vô thần là cố đuổi Chúa ra khỏi tâm hồn để sống cho yên thân. Nhưng dễ gì đã yên thân, vì Chúa đâu có bỏ đi vội vàng, khi người ta đuổi. Người ta muốn bỏ Chúa, chứ Chúa đâu có muốn bỏ người ta, nên Ngài vẫn còn ở lại.

111. Khi không nhìn ra ánh sáng hãy tự hỏi, tại trời tối hay tại lòng mình tối.

110. Lời xin lỗi như một đốm lửa. Ðốt lên sẽ soi sáng và sưởi ấm chính mình, trước khi soi sáng và sưởi ấm tấm lòng của người được xin lỗi.

109. Ngạc nhiên giúp ta tìm tòi khám phá. Không biết ngạc nhiên, thì dù vĩ đại như Thượng Ðế, ta cũng chẳng khám phá ra Ngài. Coi mọi sự là hiển nhiên làm cho cuộc đời hết thú vị.

108. Hạnh phúc rất đơn sơ, nhưng ta thường tìm nó ở những nơi cầu kỳ. Vì thế gặp được nó nhiều khi hóa thành chuyện tình cờ.

107. Nếu để sống với kỹ thuật, thì những văn minh kỹ thuật phải làm cho họ hạnh phúc. - Nếu để sống với đồng loại, thì chính đồng loại mới làm cho họ được hạnh phúc.

106. Những gì do bàn tay cho đi đều có thể đo lường ; nhưng những gì do con tim ban phát có gì để đo lường được đây ?

105. Kỹ thuật làm cho đời sống thêm nhàn hạ, nhưng chưa hẳn đã làm cho con người thêm hạnh phúc. Nhiều người trở thành qúa cô đơn, không biết phải dùng thời giờ nhàn hạ còn lại để làm gì cho có ý nghĩa.

104. Ðức tin là hạt giống . Ðức cậy là nắng ấm. Ðức mến là nguồn nước. Thiếu nắng, thiếu nước, mầm không nẩy. Thiếu cậy, thiếu nước, niềm tin suông.

103. Ðức tin là hạt giống. Con người cùng lắm chỉ có thể gieo trồng, vun tưới cho hạt giống sinh mầm thành cây, kết trái. Họ không thể làm ra hạt giống. Chính Thiên Chúa mới làm ra và ban phát hạt giống đó cho con người.

102. Có lòng tin, thì dù một chuyện không đáng tin cũng trở thành dễ tin. Không lòng tin, thì dù một chuyện rất đáng tin cũng trở thành khó tin. Có lòng cậy, thì dù một người không đáng cậy cũng trở thành đáng cậy. Không có lòng cậy, thì dù một người đáng cậy cũng trở thành không đáng cậy. Có lòng mến, thì dù một nét không đáng mến cũng trở thành đáng mến. Không có lòng mến, thì dù một nét đáng mến cũng trở thành không đáng mến. Hãy hỏi mình có lòng tin, lòng cậy, lòng mến chưa, trước khi hỏi chuyện Chúa có đáng tin, người Chúa có đáng cậy, nét Chúa có đáng mến hay không.

101. Lời Chúa là hạt giống. Hạt giống nằm trong kho, không nẩy nở đưọc. Muốn nẩy nở, phải được gieo vào lòng đất. Ai có can đảm gieo, mới có hy vọng gặt.

 

Lm. Giuse Vũ Xuân Huyên

 

Trẻ con phải học người lớn để vào đời. Còn Chúa dạy : người lớn phải học trẻ con để vào Nước Trời. ( Mc 10,15)

JSN Boot template designed by JoomlaShine.com

Today 282

Yesterday 325

Week 2113

Month 6696

All 317340

Currently are 5 guests and no members online

Kubik-Rubik Joomla! Extensions